Lời
nói đầu: đây là câu truyện chỉ có 30 % là sự thật thôi nhe các bạn!
truyện này dựa trên mối tình có thật và đã kết thúc rồi mình thêm vào
cho nhân vật và tình tiết cho hấp dẫn. Mình viết sai lỗi chính tả
rất nhiều mong các ban bỏ qua. Do thời gian mình còn đi học nên viết
nhiều sai xót, mong mọi người bỏ qua.
"Tại sao lại bỏ em mà chọn người đó? Chị nói cho em biết đi. Có phải tại em là con GÁI không? Cô
gái: phải! vì em là con gái, em còn quá nhỏ để hiểu hết chuyện, em còn
sống vào gia đình và với đồng lương ít ỏi này chị không nuôi nổi em đâu. Tôi
chạy đi, cứ chạy giữa trời vào mùa mưa SG, tôi chạy cho đến khi mệt thì
dừng lại. mưa rơi hay nước mắt tôi rơi lúc đó tôi cũng không biết nữa.” Chuyện
là thế này: cố gái ấy chính là người yêu của Thy (tôi), họ yêu nhau
được 2 năm vào thời điểm đó. Dù yêu nhau nhưng cả 2 chưa dám công khai
với gia đình vì sợ 2 bên GĐ ngăn cấm, lúc ấy cả 2 chỉ mới 20 tuổi. cái
tuổi ăn chưa đủ no, lo chưa tới ấy thì làm sao dám nói cho ai biết.
nhưng Thy hứa với người yêu sau khi học xong sẽ cho người yêu bất ngờ
nhưng cũng đúng lúc đó người yêu phải lên xe hoa vì bị hoàn cảnh ép
buộc. Thy vô cùng đau khổ. Thy nhớ lại là GĐ sẽ cho mình đi du học
nhưng vì người yêu nên đã ở lại và giờ là lúc mà Thy quyết định ra đi.
Thy đã nói với ba mẹ quyết định của mình làm cho cả nhà bất ngờ. Mọi
người rất hiểu tính Thy khi đã quyết định gì thì y như rằng dù trời có
sặp xuống vẫn không thay đổi. nổi đau ấy không gì tả bằng khi đó là tình
yêu đầu đời. 2h sáng! Giữa màn đêm SG đầy thơ mộng, từ tầng 20 của
chung cư cao cấp Daimon Laza có một người con gái đang đúng đó và nhấm
nháp từng ngụm rượu vang để cho lòng ấm hơn, ấm không phải vì trời mưa
của SG mà là ấm lòng. Hôm nay là ngày kỉ niệm 7 năm chúng tôi yêu nhau
theo cách tính của tôi vì hiện tại người ta đang sống Hp bên GĐ bé nhỏ
của mình cùng 2 bé con và ông chồng hết mực yêu thương. Có tiếng tn
làm Thy trở về thực tại. thy chau mày "ai mà lại nt cho minh vào giờ
này?”, lấy tay vuốt màn hình là 1 số lạ "anh ơi! Em nhớ anh nhiều lắm!”
với nội dung tn ấy bất giác Thy nở nụ cười và tự nói "nt cho người yêu
mà cũng nhắn nhằm”. thy vào trong và nằm trên chiếc giường êm ái của
mình ngủ 1 giấc thì đang mơ màng ngủ bỗng dt vang lên "yêu, không yêu,
yêu không yêu nói một lời đi” làm Thy rất bực bộ vì mai mình còn đi làm
mà ai lại dt, nhìn lên màn hình sdt lạ, mơ màng bấm nghe thì đâu dây bên
kia xổ 1 tràn "why e nt cho anh anh không tl? Sao ngta nt nhớ mà không
nói gì?...pla…pla…” Nhưng được cái giọng rất êm tay và nhẹ nhàng chứ
không tới nổi nghe chói tay. Khi ấy Thy cất giọng thì đầu dây bên kia
mới hốt hoảng "Á! Cho e hỏi phải sđt của anh Nam k ạ?”. Thy trả lời
không phải thì đầu dây bên kia vội vàng xin lỗi và cũng cúp máy. Thy nằm
ngủ tí thì tiếng chuông báo thức cũng vang lên, bước xuống giường vscn
để chuẩn bị đi làm. Trên chiếc xe fure của mình Thy đi đến nơi làm
việc. Trường ĐH XYZ tại bãi giữ xe, vừa gửi xe xong thì có 1 cô gái tiến
lại hỏi Thy "bạn ơi! Cho mình hỏi phòng D310 đi đường nào thế?”. Thy
nhìn cô gái chầm chầm nhưng đừng nghỉ là Thy t mê gái nhe vì Thy nghe
giọng nói ấy quen lắm nhớ là đã nghe ở đâu nhưng hiện tại k nhớ ra và có
sự trùng hợp, đến khi cô gái gọi mấy làn Thy mới giật mình và chỉ đường
cho cô gái. Nhì đồng hồ cũng gần tới giờ Thy cũng chuẩn bị lên lớp. Vừa
đến cửa lớp Thy nghe bàn tán xôn xao: Nghe nói GV này khó lắm. nghe đâu
khó nhưng mà rất giỏi. Hình như là Gv này mới học về k biết ntn?...Linh
ngồi ấy cũng nghe nhưng không nói gì vì đang ngồi 1 mình. Thy vừa bước
vào Linh như vớ được vàng vội vẫy tay làm tất cả mọi người hướng về mình
lúc này Thy mới nhận ra là cô gái gặp dưới bãi gửi xe; Thy không nói
lời nào cũng đi đến chỗ Linh ngồi xuống chưa kịp gì thì Linh đã bắt
chuyện "Ơ! Bạn cũng học lớp này à?, bạn bao nhiêu tuổi rồi? (Lớp này
dành cho hệ vừa học vừa làm nên rất nhiều độ tuổi mà nhìn Thy còn rất
trẻ nên Linh xưng hô bạn bè)”; theo phép lịch sự Thy trả lời 27t, đang
sinh sống và làm việc tại SG. Được 1 lúc thì mọi người lại nhấp nhỏm vì
đã hơn 5p trôi qua mà Gv chưa đến lớp đúng lúc ây Thy đứng dậy Linh ngạc
nhiên tới giờ học mà Linh đi đâu chưa kịp thì Thy xách cặp mình bước đi
làm mọi người ngạc nhiên nhưng k phải đi ra ngoài mà là bước lên bục
giảng chưa ai hiểu chuyện gì xảy ra Thy đã cất tiếng phá tan sự ngơ ngác
của mọi người bằng giọng nói rõ ràng: - Xin chào! Tôi xin tự giới
thiệu với mọi người, tôi tên: Hoàng Ngọc Thy, được sự phân công của nhà
trường tôi sẽ dạy quý vị trong thời gian tới. ở dưới lại ồ lên, k tin
vào mắt mình. Có người có ý kiến, xin hỏi cô năm nay bao nhiêu tuổi và
trình độ của cô ntn? Chúng tôi bỏ vào đây học chứ k phải đi cửi ngựa xem
hoa. - Nghe vậy Thy vẫn rất từ tốn trả lời: xin mọi người nghe tôi
giới thiệu hết được k ạ? Tôi hiện tại 27t, tôi là Tiến sĩ trẻ tuổi nhất
hiện nay ở VN vừa du học bên Pháp về.
Mọi người ồ lên vì nhìn Thy rất
trẻ so với tuổi 27. Tất cả đều cảm thấy ngưỡng mộ nhưng bên cạnh vẫn
còn có người nghi ngờ tài năng của Thy. Sau màn giới thiệu thì Thy cũng
nêu quy tắc dạy và học của mình cho mọi người nắm. có 1 ng lúc này k dám
ngẩn đầu lên vì quê, cứ nghỉ Thy là học viên nên trò truyện thoải mái.
Đúng lúc ấy cái tên: Phanh Ánh Linh vang lên làm cô giật mình ra là Thy
gọi "cô có gì k hiểu à mà sao cứ cúi đầu xuống mà k chú ý lên bảng”