Tên: Hoàng hậu lắm chiêu
Tác giả: Shellry
Tình trạng: Hoàn
Thể loại: xuyên không , sủng, hài
Văn án:
__ Nàng, một mĩ nữ 17 tuổi xuyên không từ thời hiện đại đến đây, mà đây
là đâu??? Tính cách ham vui, lại thất thường như thế . Xuyên không?
Chuyện nhỏ. Trở thành hoàng hậu mới là chuyện lớn. Hu hu, không những
thế lại rơi vào tay một tên hoàng đế siêu biến thái. Thiên a, con phải
làm sao? Thế nhưng nhất định không được khuất phục. Muốn xử lí một tên
mặt dày là phải mặt dày hơn hắn. Cơ mà có thể phản công không?
__ Hắn đường đường là hoàng đế Ngọc Quốc. Cư nhiên lại bị nữ nhân kia
trêu ghẹo. Thể thống cống rãnh nào còn tồn tại dây? Được lắm, Điệp nhi,
nàng đã muốn chơi như thế, bổn vương đây sẽ bỏ thời gian công sức chơi
với nàng đến cùng. Sau đó thì ngoan ngoãn bán nốt cái mạng nàng cho ta
đi.
Chương 1: Xuyên không
Nắng, nắng, đã nắng lại còn
nóng a. Lão thiên gia kia, ông rốt cuộc là rảnh rỗi nên bày trò như thế
này hả? Ta uể oải cảm thán. Đứng chờ xe buýt trong cái thời tiết này,
đúng là giết người mà. Ta muốn ăn kem. Bước vào cửa hàng, ta mua một cây
kem vani và bắt đầu xử lí. Vị ngọt của que kem chạm vào đầu lưỡi. Mát
lạnh như đang kích thích xúc giác nơi đầu lưỡi. Sự ngọt ngào trào dâng
trong miệng. Kem a kem ta yêu ngươi.
Đột nhiên, trước mặt ta
xuất hiện một cái lỗ đen kì dị. Quái lạ, có mây đen mọc dưới đất sao? Ta
tò mò đi tới, đưa tay chạm vào. Nha, có khi nào bị giật không nhỉ?
Nhưng mà….ta…. bị hút vào rồi….
………..Một chiếc là vàng bay qua, tiễn đưa một số phận…..
…
.
.
.
Tỉnh lại, ta thấy ta đang nằm trên một chiếc giường lớn. Xung quanh
trang hoàng khá đẹp nhưng mang phong cách cổ xưa. Rèm giường bàng lụa,
đẹp nha. Nhìn quanh, ta cố nhớ lại mọi chuyện vừa diễn ra. Đầu óc quay
cuồng. Nhắm mắt, mở mắt. Rồi lại nhắm mắt. Mở mắt. Vẫn cái cảnh đó không
dịch chuyển một li.
Cái cảnh tượng này…..
Chẳng lẽ đang quay phim sao?
A ha, chắc thấy ta đẹp quá nên lôi về làm diễn viên đây mà. Ta quả là siêu sao mà.
Cạch…
Cửa mở ra. Một cô bé chừng 15, 16 tuổi đẩy cửa bước vào. Cô bé đó mặc
bộ đồ nha hoàn thời xưa, tóc búi hai bên, ở phía sau tóc thả xõa.
- Tiểu thư, người tỉnh rồi – Vẻ mừng rỡ hiện lên trên nét mặt non nớt.
- Khoan, cho ta gặp đạo diễn – Ta ra hiệu ngừng nói, mặt nghiêm túc hết mức có thể.
Cô bé ngơ ngác nhìn ta, hoàn toàn chính là không hiểu gì.
- Ý tiểu thư.. đạo diễn là sao?
Không có đạo diễn? Thế là thế quái nào?
- Vậy đây là đâu? – Ta nheo mắt hỏi lại – Và em là ai?
- Tiểu thư, người làm sao vậy? – Cô bé kia lo lắng hỏi- Người không nhớ gì sao? Em là Tiểu Hương, nha hoàn của người mà…
What? Gì cơ? Nha hoàn? Ở cái thế kỉ 21 này lấy đâu ra nha hoàn vậy trời? Nha hoàn… đồ đạc cổ…
Ùng…. Lẽ nào đây là xuyên không trong truyền thuyết sao? Oh no no, ta
còn bao nhiêu việc chưa làm. Bao nhiêu kem chưa ăn. Bao nhiêu mĩ nam
chưa ngắm. Không được. Ta còn phải cống hiến hết mình cho sự nghiệp xây
dựng đất nước nữa. Không thể xuyên không lãng xẹt thế được. Hu hu, thế
kỉ 21 mà thiếu ta thì sẽ như thế nào đây? Nhỡ như Trái đất thế kỉ 21 bị
zombie hay người ngoài hành tinh đánh chiếm mà không có ta chỉ huy thì
làm sao? Làm sao bây giờ? Mẹ ơi, con muốn về….
- Này, xin lỗi,
thực ra ta bị mất trí nhớ, em có thể nói cho ta biết ta là ai và mọi
chuyện trước đây không?- Ta gãi đầu, bịa ra 1 lí do củ chuối nhất.
Mời Bạn Đọc Tiếp Tại Trang :
Hoang Hau Lam Chieu ~ Hoàng Hậu Lắm Chiêu - Tiểu Thuyết, Truyện Dài - Tiểu Thuyết Đang Sáng Tác - Diễn Đàn Kênh Truyện http://kenhtruyen.com/forum/54-2786-1#ixzz3VPwuzjJOv
Vote Điểm :12345