Yêu Thật Đúng Dịp
Tác Giả: Tiêu Bạch Nhiễm
Editor: Tiêu Nguyệt
Beta: Vĩnh Ái Hàn
Mang theo một đoạn ký ức 10 năm sau, trở lại 10 năm trước.
Nàng muốn bắt đầu lại một lần nữa sao?
Nàng dùng những gì nàng trải qua mang theo người nàng yêu tránh thoát một hồi lại một hồi nguy cơ.
Thế như nhận được chỉ có nghi vấn cùng cãi vả. Đáng giá không?
Tất cả âm mưu, dư luận, gia đình, kinh tế… Tầng tầng khó khăn đặt trước mặt các nàng
Nàng còn có thể hay không cùng người chí yêu tư thủ đến già?
Đáp án là… KHÔNG BIẾT
Thế nhưng thế giới đều tràn ngập không biết mới có thể hấp dẫn người theo đuổi
CHƯƠNG 1
Trong phòng khách một nhà hàng nổi tiếng, Đinh Nhược Thủy nhìn nữ nhân
uống gần như say khướt bên cạnh mình, có chút bất đắc dĩ lấy lại ly rượu
trong tay của nàng.
"Ngươi mời ta đến cùng ngươi ăn cơm hay chỉ là tìm lý do để mua say?"
"Một
mũi tên trúng hai con chim mà thôi, nhiếp ảnh gia tôn kính, ngài đừng
như thế tính toán được không, yên tâm, ta sẽ trả tiền." Đường Lan Thanh
không hề quan tâm ly rượu đã bị đoạt đi của mình, vươn tay lấy một ly
rượu mới, sau đó tự mình đổ đầy.
"Ngày mai là ngày nàng kết hôn,
ngươi không chuẩn bị gì sao? Đinh Nhược Thủy nhìn nàng, biết không thể
ngăn cản nên chỉ đành mặc kệ nàng phóng túng vậy, chỉ cần nàng không say
khướt là tốt rồi.
"Chuẩn bị cái gì? Cướp cô dâu?"
"…" Đinh Nhược Thủy nhấp một miếng trà, bình thản nói "liền như vậy buông tay?"
Đường
Lan Thanh đặt ly rượu xuống, liếc mắt nhìn bình rượu gần như thấy đáy,
chậm rãi xoay người "đưa ta trở về đi, ta không lái xe được."
"Ừm"
Đinh Nhược Thủy biết nàng không muốn nói nhiều lời về những chuyện liên
quan tới người kia, cũng không muốn đụng vào vết thương của nàng, để
nàng thanh toán xong thì đỡ nàng ra bãi đậu xe.
Lảo đảo tiến vào
trong nhà, Đinh Nhược Thủy ghét bỏ đem nàng ném trên sàn nhà sau đó
chính mình ngồi bên cạnh nàng "người có thể hay không trầm tĩnh một
chút."
Lưu loát cởi giày xong, Đinh Nhược Thủy kinh ngạc phát
hiện Đường Lan Thanh không hề nói gì, cũng không phản bác nàng, quay đầu
lại chỉ thấy nàng đang ngơ ngác mà nhìn đôi dép lê trước cửa.
Phía
sau truyền đến vài bước chân, Đinh Nhược Thủy vừa định quay đầu lại xem
thì bị Đường Lan Thanh ngăn lại. Đường Lan Thanh không hề báo trước mà
nâng cằm Đinh Nhược Thủy lên cười trêu nói "Đêm nay xem ra không cách
nào thu nhận ngươi qua đêm được rồi, ngươi lấy thẻ ta đi tìm một cái
khách sạn đi."
Đinh Nhược Thủy tức giận lấy móng vuốt nàng xuống,
dáng vẻ chỉ tiếc mài sắt không thành kim "ta thật không biết thu ngươi
làm muội muội là đúng hay sai." Nàng đứng dậy hướng tới nữ nhân lãnh đạm
phía đối diện gật đầu, sau đó mở cửa rời đi.
Đường Lan Thanh vẫn duy trì tư thế quay lưng, không hề có ý muốn đứng dậy "đến nơi này của ta làm gì? Là muốn khoe khoang à…"
"Trở
về lấy đồ vật của ta" Cố Hoài Cẩn khoanh tay, ánh mắt nhìn chằm chằm
bóng lưng của nàng, có những lời nghẹn trong cổ họng không cách nào bật
thốt ra được.
"Không cần, đồ rất nhiều cho nên lần sau ta sẽ đóng gói toàn bộ gửi cho ngươi."
"……"
Nhất
thời im lặng, Cố Hoài Cẩn nhìn Đường Lan Thanh uốn éo người, có xu thế
ngồi không yên mới tiếp tục mở miệng " Có ngồi dậy hay không? Ngươi muốn
cùng tỷ tỷ ngươi đi ngủ khách sạn hay là vào nhà ngủ?"
Đường Lan
Thanh đứng lên như một làn gió, thay đổi dép đi theo phía sau Cố Hoài
Cẩn, nhép nhép miệng. Đây rõ ràng là nhà nàng, vì sao bây giờ nhìn lại
người kia ở trước mặt nàng càng giống gia chủ hơn.
Tắm xong nằm
trên giường, Đường Lan Thanh nghĩ không ra nữ tử đang bưng trà tỉnh rượu
tiến vào thực sự muốn làm gì. Nếu đã muốn kết hôn, vậy còn trở về nhà
nàng làm gì, còn như vậy quan tâm nàng để làm chi a.
"Ngồi dậy,
uống cạn." Cố Hoài Cẩn bưng cái chén đứng bên giường, thấy Đường Lan
Thanh ngồi dậy vươn tay tính lấy thì liền lui lại, đem chén đặt lên bàn
"nghĩ nhiều quá rồi, tự mình đứng dậy lấy uống đi."
"Ò" yếu ớt
đáp một tiếng, Đường Lan Thanh nhận mệnh, đi đến đem trà tỉnh rượu uống
sạch, còn đem cái chén lung lay trước mặt Cố Hoài Cẩn biểu hiện chính
mình bé ngoan nghe lời uống hết.
"Ngốc chết rồi" Cố Hoài Cẩn không chút lưu tình tổn hại nàng một câu sau đó tiến vào ổ chăn tắt đèn "còn chưa lên?"
"Ò"
Cả
một đem Đường Lan Thanh hoàn toàn không ngủ, nàng không biết nên làm
sao đối mặt với người bên cạnh, cũng không biết xử lý mối quan hệ của
các nàng như thế nào.
Nghĩ không ngừng, lòng loạn cả lên.
Vote Điểm :12345