Đằng
sau những bức tường đá ấm ấp từ rây rọi, tiếng thang máy " Ding " lên
vài tiếng nhẹ nhàng tại một chuỗi cửa hàng cà phê nổi tiếng, Quan Thư tự
nhếch môi giễu cợt bản thân nghĩ " 22 tuổi, trong cái văn phòng này
chắc chỉ mỗi mình mình ở tuổi này đi xin công việc part- time”. Tại nơi
mà thời gian còn quý hơn vàng hơn bạc giống như thành phố này, cái tuổi
đáng lẽ ra là chỉ nên học và chờ đợi một tấm bằng tốt nghiệp. Thì ở đây
chúng ta vẫn có thể thấy được một cô gái bắt đầu tìm kiếm những đồng
lương ít ỏi từ cái công việc mà ai cũng tưởng chừng, sinh viên năm đầu
tiên sẽ rất hứng khởi để được trải nghiệm. Với Thư, mọi thứ ở đây không
phải là một loại công việc mang tính chất giải trí kiếm thêm để tăng
tiền sinh hoạt mỗi tháng. Đó còn chính là những đồng lương để chi trả
tất cả những khoản thanh toán hàng hoá, khi mà cô lại chọn khởi nghiệp
trong giai đoạn này, và tất cả những gì cô có thể làm ngay lúc này là
kiếm tiền và xoay vốn bằng mọi cách. Con người đầy tự trọng ấy không cho
phép bản thân mình thất bại, không cho phép vay mượn và không cho phép
người trong gia đình mình biết, công việc làm ăn của bản thân đang gặp
rất nhiều khó khăn. Không phải là những bước đi nhẹ nhàng lo sợ,
không hề hồi hợp như những ứng cử viên năm nhất ngây ngô và sáng giá,
Quan Thư bước đi vững chải, nhìn thẳng vào người phỏng vấn và trả lời
những câu hỏi rõ ràng rành mạch nhất có thể, và bằng tất cả những kinh
nghiệm đã trải qua. Trong dự đoán, cô đậu, thông tin người quản lý và
nơi làm việc đã được thông báo đến email mà cô đã đăng ký trước đó. Hà
Hằng Minh, nhìn cái tên và dòng điện thoại được công ty chính cung cấp,
Thư đánh văn bản tin nhắn với nội dung " Xin chào anh, em là nhân viên
mới được phân công làm tại cửa hàng trực thuộc của anh quản lý, các chị
trên văn phòng có nói nhân viên mới cần chủ động chào hỏi và sắp xếp
lịch với quản lý, mong anh cho em biết thời gian làm việc tiện nhất để
em có thể sắp xếp lịch ạ ” – gửi tin nhắn đi, trong lòng cô lại nghĩ,
không biết mình có làm việc với sếp nam được không ? – Một cuộc gọi đến
và giọng nữ hẹn gặp sáng thứ bảy. Mọi chuyện diễn ra như bao công
việc khác mà Quan Thư đã từng làm, đúng giờ lái con xe máy đến cửa hàng
đã hẹn, bước vào và xin gặp quản lý. Nhưng điều bất ngờ nhất nằm ở cuộc
gặp mặt, đằng sau cái tên Hằng Minh lại là một cô gái, trẻ trung và xinh
đẹp trong bộ đồng phục cửa hàng, giọng nói cũng dễ nghe không kém, khác
hẳn với cái tông giọng the thé âm trầm đáng ghét của Thư, nghe tới đây
máu so sánh cũng nổi lên không kém, cả hai cùng ra một gốc khuất và ngồi
đối diện nhau : " Chào em, chị tên Hằng Minh, là quản lý tại đây” Quan Thư gật đầu nhẹ " Dạ, Em là nhân viên mới, hôm trước em có nhắn tin cho chị” " Ừm, em đã từng làm công việc gì chưa?” " Em từng làm thêm nhiều công việc bên mảng dịch vụ rồi chị” " Em hiện tại có đang đi học ở đâu không ?” " Dạ em học năm 4 nghành quản trị nhà hàng và dịch vụ ăn uống” " Ở đây công việc thường kết thúc vào 11 giờ đêm, có gây khó khăn gì cho em không ?” " Dạ không chị” Hằng Minh gật đầu " Ok em, vậy em ghi lịch làm việc những ngày trong tuần tại đây chị sẽ xếp ca cho em và gửi vào viber sau nhé”
Sau khi bàn giao một số việc, quy định cũng như cách thức, Quan Thư ra
về, và đợi ngày làm việc chính thức. Bước vào ca đầu tiên của công việc
là một buổi chiều nắng vàng ươm phủ đầy lên từng hàng cây tán lá khuôn
viên của quán, một chuỗi hệ thống cà phê nhưng chưa nơi nào mang lại cảm
giác cũ kỹ và yên ắng như chi nhánh này. Giống như đằng sau những nhánh
cây, bạn phát hiện một cánh cửa, và mở cửa ra là một khuôn cảnh quầy
bar lờ mờ thiếu sáng nhưng đủ đèn ray ấm áp, gốc bàn chung làm việc phủ
đều tiếng lách cách của bàn phím, Quan Thư nhận ra đây có lẽ là quán
cafe phủ đầy những gốc khuất để đời. Chị quản lý đứng trong quầy bar lên
tiếng " Sao em vào không chào ai hết vậy em ?” " Dạ, em chào chị, em quên” - Ừ thì cười hì hì cho qua chuyện thôi, cô nghĩ " Em nhớ chị tên gì không ?” " Em nhớ” " Vậy chị tên gì ?” – chị quản lý vừa đứng cọ ly, quay mặt sang cười mỉm
"
Chị tên Hà Hằng Minh” – bước lại gần nhìn thẳng chị quản lý và trả lời –
Quan Thư thầm cảm phục sự nhầm lẫn tên trai tên gái đã làm cô có cái ấn
tượng sâu sắc - trái tim cô, có phải vừa rơi lỡ mất một nhịp đập sinh
học hay không....