Những câu truyện thời đi học nhẹ nhàng, lãng mạn của cô bé Wina 9 tuổi
( một đoạn ngắn ) Giọng
nói mạnh mẽ vang lên, Liên Liên tức giận muốn chửi người, vừa ngước mặt
lên thấy người nắm lấy cô tay mình, khuônmặt lập tức xanh lại, cơ thể
run lên, nhìn bộ dáng vô cùng sợ hãi. Nhật Nam bỏ tay Liên Liên ra,
lễ phép nói với cô để mình đưa Wina lên phòng y tá, còn cuối đầu, sau đó
mới cầm tay Wina kéo ra khỏi lớp. Hai người đến phía sau khuôn viên
trường sau đó tốc độ mới hơi chậm lại. Wina khuôn mặt có hơi tái nhợt,
nhưng vẻ mặt vẫn vô cùng bình tĩnh " Không đến phòng y tế à” cô hơ hững hỏi " Không” Anh lắc đầu " Giờ tôi đưa cô đến gặp Tuyết Mai, cô ấy sẽ giúp được. ” Nói rồi, anh lại định kéo cô đi, nhưng Wina đã giằng tay anh ra. " Tôi không muốn đi” cô nói, giọng đầy khó chịu. Nhật Nam cũng không tỏ vẻ bực mình " Ngày mai cô vẫn còn muốn đến lớp đấy chứ?” " Không ” Cô bực bội " Được thôi, nếu cô không muốn thì đừng đến lớp nữa, trường học, không thích cũng không cần ở lại” Nói rồi, anh định bỏ đi nhưng lại nghe thấy tiếng Wina vang lên một cách đầy bất lực " Nếu có thể, tôi nhất định, sẽ không ở lại nơi này” Nhật
Nam quay lại nhìn cô, Wina đứng tựa lưng vào tường, cuối gằm mặt xuống
đất, bộ dạng vô cùng cô đơn. Anh quay lại, nhẹ nhàng dán miếng băng cá
nhân lên mặt Wina, chỗ vừa bị Liên Liên cào lúc nãy " Tôi giống cô,
cũng không muốn ở lại nơi này, nhưng mà, chúng ta không được phép lựa
chọn. Trong này ai không ưa học sinh nội trú, vậy nên cô cần gặp Tuyết
Mai, chị ấy sẽ giúp được ” Anh nhẹ giọng Wina nhìn anh " Chúng ta không quan biết” cô nói " Những cùng cảnh ngộ” Anh tiếp lời " Người không quen biết đột nhiên đến giúp trong giờ học, còn không cùng lớp, thậm chí còn không đáng tin hơn” " Là vì có người chạy đi gọi.” " tôi chẳng biết ai trong lớp cả” " Nhi Nhi, em ấy cùng cảnh ngộ” Wina
nhớ lại tình cảnh trong lớp, sau đó không nói gì nữa. Lại trầm mặt,
không khí bây giờ vô cùng im lặng. Một vài phút trôi qua, cơn giận lắng
xuống rồi, suy nghĩ cũng được minh mẫn trở lại. Wina khẽ chỉnh lại quần
áo cùng chiếc mũ trên đầu " Đi thôi, đến gặp chị Tuyết Mai” cô nhẹ giọng Nhật Nam nhìn cô, gật đầu.