-
Đây là truyện đầu tiên mình viết nha m.n, cốt truyện của mình khá là
đơn giản, mong mn đọc và cho ý kiến để mình nghĩ được nhiều nội dung hay
hơn...Mình sẽ cố gắng viết thật hay ^^ - Giới thiệu nhân vật:
+ Cao Văn Thiên_con gái của 1 gia đình giàu có, bố là chủ tịch công ty
tư nhân kinh doanh đá quý Jewel Star. Thiên mang phong cách của 1 tomboy
đích thực: thân hình chuẩn như người mẫu nam, khuôn mặt baby vs đôi mắt
to tròn, đen láy và cái mũi cao. Cậu còn có thêm hai chiếc răng khểnh
trông rất đáng yêu. Mỗi khi cười lộ ra chắc chắn sẽ khiến người ta xiêu
lòng. Nhìn bề ngoài thì khó ai có thể nhận ra Thiên là nữ ngay được. (
tạm thời gọi cậu luôn nha mí bạn) Tính cách trầm, ít nói, đặc biệt là
rất sát gái. + Trần Như Ý_cô tiểu thư của tập đoàn thực phẩm lớn
của cả nước-Trần Thành. Mẹ cũng đang rất thành đạt. Cô có 1 gia đình êm
ấm, hạnh phúc. Ông Thành rất cưng chiều cô. Cô có vẻ ngoài xinh đẹp, rất
dẽ thương, có thể khiến ngta thích ngay từ cái nhìn đầu tiên. Tính tình
trẻ con, nhí nhảnh, nhưng nhiều lúc rất ngiêm túc, đặc biệt là khá dữ. Chap 1 : Gặp gỡ oan gia Tình
yêu không phân biệt giai cấp, tuổi tác và đặc biệt là giới tính. Dù
biết vậy nhưng thật trớ trêu khi những người đồng giới yêu nhau lại bị
gia đình cấm cản, xã hội kì thị, chảng phải là quá đáng hay sao? Nhưng
hay cố gắng đấu tranh cho tình yêu của chúng ta một khi ta đã tìm ra một
nữa của mình. Sự đấu tranh tuy vất vả, khó khăn và cực khổ nhưng chắc
chắn sẽ có một kết quả thật tốt đẹp!!! (đó chỉ là triết lí cuồng của t.g thôi à...chứ hổng liên quan đến truyện chút nèo)
Sáng hôm ấy-thứ hai đầu tuần, kì nghỉ hè đã bước sang tháng cuối cùng,
người người tấp nập, vội vã đến công sở, ai cũng lo cho cuộc mưu sinh
của mình. Xe buýt rất là đông người (đang h cao điểm mà...) Thiên đeo
phone nơi tai, tay cầm điện thoại đứng đợi buýt, vừa nghe vừa huýt sáo
liên hồi. Mọi người đứng ngay trạm xe cứ chăm chăm nhìn Thiên vì cái vẻ
baby của cậu. Ý cũng đứng đợi xe ngay trạm đó nhưng mặc nhiên cô không
thèm để cho hình ảnh của Thiên lọt vào đến nửa con mắt. Cô đến siêu thị
để mua một số nguyên liệu về làm bữa sáng, Thiên thì đến sân bóng chuyền
để tập luyện thể thao. Bíp...bíp...Xe buýt dừng ngay trạm, mọi
người lục tục kéo nhau lên xe, chen lấn nhau. Thiên đợi mọi người lên
hết rồi mới lên cuối. May còn chỗ chen nếu không thì cậu lại phải đợi
chuyến sau. Trên xe quá đông, Thiên vất vả lắm mới đứng vững được. Ý bị
đẩy lên bên cạnh Thiên lúc nào chẳng hay. Xe thắng gấp, két...Ý mất đà
chao đảo mém ngã, Thiên đưa tay ra đỡ cô ấy lại, bắt gặp ngay cái khuôn
mặt dễ thương hết sức của cô, tay thì đỡ cô ấy, mặt ngẩn ra nhìn Ý. Cô
ấy gắt lên: - Này...thả tôi ra nào...Sao cứ ôm tôi vậy, định làm gì đó?
Thiên vội bỏ tay ra, Ý lại làm thêm một tràng nữa, Thiên kéo 1 bên
phone ra, đưa tai về phía Ý, vờ như chảng nghe thấy gì. Cô ấy quê cục,
đứng thẳng người dậy, ko quên liếc xéo Thiên một cái. Cậu ấy cảm thấy
lạnh cả sống lưng. Buýt dừng, mọi người ùa ra như ong vỡ tổ. Ý liếc
Thiên rồi gằn giọng:"OAN GIA". Thiên cũng thấy nhưng vờ lơ đi, hai người
ai lại đi đường nấy.