"Papa, con vừa thấy một chị gái xinh đẹp đứng ngoài cửa mình ấy " _ tôi giật tay áo bố.
Ông
ngồi trên ghế sofa phòng khách nhìn ra cổng. À thì ra... là gia sư của
chị tôi. Bà chị tôi sắp thi lên đại học nên phải tìm gia sư kèm.
" Ra mở cửa đi con, đừng để chị ấy chờ " _ ông cười hiền nhìn tôi Tôi mở cổng cho chị rồi nhìn bao quát. "Đẹp thật"_ tôi nói mà đầu chưa kịp suy nghĩ
Mà lúc tôi nói xong thì chị ấy cứ cười tôi và đi vào nhà lúc nào tôi chẳng biết. Cứ đứng ngoài cổng đơ ra như một con điên.
" Còn đứng đó thì em sẽ chết cháy đấy." _ chị chọt chọt sau lưng tôi " À dạ"
Phải
rồi.. ở Huế lúc nào cũng nắng gắt như thế này- mùa hè mà. Tôi bước vào
nhà nhìn chị đi lên tầng trên rồi tôi mới nhìn người đàn ông đang đọc
báo trên sofa.
" Bố biết mày nghĩ cái gì ? Cứ thấy gái là mày lại muốn có người yêu chứ gì ?" Tôi
cười cười và gật đầu. Mới 11 tuổi nhưng họ đã biết giới tính thật của
tôi. Ông thở dài, đúng là con cái do cha mẹ sinh ra nhưng tính cách lại
trời ban.
" Papa hỏi con cái này nha "_ ông ngẫm nghĩ một lúc rồi nói Tôi gật đầu, hẳn lần này việc rất quan trọng. " Con thấy chúng ta đang sống cuộc sống như thế nào ?" " Quá tiện nghi, vật chất đầy đủ, vừa bình dân nhưng cũng có sang chảnh." _ tôi nói ánh mắt nhìn ông " Vậy con biết tại sao papa lại được đồng nghiệp ví như ' người của tương lai không' ?" Tôi suy nghĩ_" À vì papa biết trước tương lai."
Ông
phì cười, nếp nhăn trên trán giãn ra_" Con biết ta đang là chủ của hai
nhà hàng lớn đúng không ? Nhưng ta dự đoán trong tương lai gần chúng ta
sẽ bị phá sản đấy."
Tôi đờ người ra 'phá sản ?' 'Nhà hàng của papa chưa hề có ai cạnh tranh cùng ? Phá sản vì cái gì được cơ chứ ?' "Chắc con đang thắc mắc nhiều lắm đúng không ? Rồi con sẽ biết sớm thôi."_ Ông đứng dậy, xoa đầu tôi rồi bước đi " Vậy mẹ và chị đã biết ? " "Uh"
Tôi
vẫn ngồi đấy, suy nghĩ một chút. Thảo nào dạo gần đây nhà tôi lại mua
nhiều đất như vậy. Thật sự tôi lại không hiểu ông già này nghĩ gì. Nếu
ổng phá sản thì có thể dựa vào mẹ. Dù sao đi chăng nữa thì bả vẫn là một
doanh nhân mà. Aiss, thật khó hiểu.
" Khi đã là một người đàn
ông... " _ tôi giật thót cả mình _ " .. thì phải tự bước lên bằng đôi
chân vững chãi và ý chí kiên cường dù trong mọi hoàn cảnh, đúng không ?"
" Papa ở đây... lúc nào vậy ? " " À.. thì từ cái lúc con vò đầu bứt tóc ấy haha " _ ông cười lớn làm tôi xấu hổ muốn chết.
'Cạch.... cạch... cạch ' " Chào bác con về, chào em " " À khoan đã... con bé dạo này học như thế nào ? " " Dạ, em ấy... bla bla "
Tôi
vẫn thẫn thờ nhìn chị ấy nói với bố. Phải, nhìn nghiêng rất đẹp: bờ môi
dày tô một chút son, lông mi đen dài, nụ cười hiền dịu như mẹ tôi vậy.
Dù đây là lần đầu tôi gặp chị nhưng mà cảm giác như thể sẽ có duyên nợ
lâu dài.
"Éc" _ tôi lại có tật giật mình khi chị ấy đưa mắt liếc tôi. 'Chắc phải chạy thôi.'_ tôi nghĩ tức khắc chạy lên trên xem bà chị đang làm gì.
'Cốc... cốc... cốc ' "
Nếu mày định hỏi về gia sư của tao thì tốt nhất về phòng mà chơi game
đi. Cứ hở thấy gái là mày lại hỏi tao đủ thứ. Xì... " _ chị tôi nói vọng
ra khi nghe tiếng gõ. Tôi đoán vì quá nhiều lần nên bà chị mới vậy.
Haizz " Éc, hỏi chút thôi. Làm chi căng "
'Cạch..' " Mày muốn hỏi cái gì ?" _ chị mở cửa, nhướn đôi lông mày. " Hứ... tên thôi " " Gia sư tao tên Ngọc Mi, 23 tuổi. Sinh viên mới ra trường. Rồi cút hộ tao." 'RẦM' " Ơ cái ... " Mà thôi biết tên được rồi. Thế là tôi hì hục đi chơi game dù sao cũng mới 5h chiều.
Cái
gì đến cũng sẽ đến, như bố tôi đoán. Hai nhà hàng của ông đã bị phá
sản, dù biết là ai nhưng ông không kiện và tôi chẳng hiểu vì sao. Ấy thế
mà mẹ vẫn không nói gì với bố. Ông kể cho tôi nghe, chỉ hiểu đôi chút
là người đàn ông chính là khách quý ở nhà hàng đó. Thế rồi hắn bày mọi
cách để phàn nàn món ăn khi được dọn ra rồi đến cao trào hắn đã thành
công khi thấy nhà hàng bị phá sản và hắn tự xây lại một cái mới với cái
tên ' perfect '.
Một hôm đang ăn cơm, ông bỏ chén xuống... _" Từ
giờ mấy đứa học thật giỏi để đòi lại công bằng cho bố, hiểu chưa ? " _
ông nhìn chị và tôi.
" Hứ... thấy con bố học trường luật đây không. Con không đòi được thì đứa sau đòi."
" Ơ cái bà này... bà học trường luật thì bà lo học luật rồi đi mà đòi. Lôi tui vô làm chi. Tui học về tâm lí, hiểu chửa ?"
" Mày gan nhể .. " _ chị cầm dép lên định phang tôi.
"Ấy... mấy đứa, Khanh ( là tôi ấy ) sắp thi chuyển cấp tìm gia sư cho nó đi, Hân ( chị tôi ) tìm hộ bố ha "
" Cho nó học chị gia sư từng dạy con ấy. Dạy cũng tốt lắm chứ nhiu "
" Ok, cứ vậy đi " _ bố mẹ tôi đồng thanh.
Nãy giờ bà già không lên tiếng, đến khi gần nhất quyết thì bả cứ ok.
--- Sáng hôm sau ----
" Ê mày " _ chị tôi đạp đạp mông tôi _ " Dậy đi, gia sư của mày đến rồi đấy "
"
Cút.. để bố mày ngủ, thân là củ cải mà cứ tưởng mình là nhân sâm, con
chồn xanh chết tiệt " _ tôi đang mơ bị con chồn xanh chửi xối xả ( thực
tế hóa là bà chị hay chửi tôi ấy mà :^))) )
" Mày... " - " Em, để chị gọi nó. Cách này chị thấy trong phim hay dùng á "
Chị gia sư đi vào phòng thấy chị tôi cầm cái ghế nhựa định ném vào người tôi nên bả này nhanh tới giúp. Uầy vĩ nhân... kaka.
Tôi
nằm úp mặt vào tường, tay chân thì gác gối ôm, từ chăn đến thảm giường
toàn hình hotgirl chân dài nào đó. Uầy mất mặt quá. Chị lấy tay đẩy mặt
tôi sang mặt chị, ghé sát tai tôi thì thầm :" Dậy đi anh yêu, trời sáng
rồi đó. Hì " 0_0
Tôi mở mắt nhìn lên trần nhà. À không phải trần
nhà mà là mặt chị. "Á...." tôi giật mình định chạy khỏi giường nhưng
tội nghiệp lại rẽ nhầm hướng thành ra đâm thẳng vào tường rồi lăn đùng
xuống ra sàn.
"Ahahaa.... haha " _ chị và bả gia sư cười lăn lốc trên giường tôi.
Tôi
ngóc đầu, mặt mở không ra đi vào phòng tắm vscn rồi bắt đầu buổi học.
Vậy là buổi đầu tiên bắt đầu... Toán, tôi ghét cái môn này. Đã ngu nhất
rồi mà còn phải học nữa ( ngu thì phải học đúng rồi còn gì :^))). Buổi
học trôi qua đầy đau đớn với tôi. Trong giờ học chị đã vô tình cạ chân
tôi. Còn lòng tôi thì niệm phật hết lần này đến lần khác.... Và rồi cuối
cùng đến giờ về, tôi lại lăn ra ngủ chờ giờ ăn cơm.